Chết vì đức tin, sống mãi trong lòng người Việt
Ngày 7 tháng 1 năm 1862, giữa cơn gió lạnh mùa đông, một người đàn ông tên Giuse Trần Văn Tuấn, nông dân hiền lành từ Nam Ðiền, Nam Định, đã vĩnh viễn ra đi, nhưng cái chết của ông lại trở thành một biểu tượng sáng ngời của đức tin và lòng trung tín. Từng là một người nông dân chất phác, giản dị, nhưng trong giây phút đối mặt với cái chết, Giuse đã chứng minh rằng đức tin vững vàng và lòng cậy trông vào Chúa có thể vượt qua mọi thử thách, kể cả cái chết tàn khốc. Câu chuyện về Giuse Trần Văn Tuấn không chỉ là câu chuyện của một người tử đạo, mà còn là bài học sâu sắc về đức cậy và niềm tin vĩnh hằng vào Thiên Chúa.
Khởi Đầu Của Một Người Nông Dân Chất Phác
Giuse Trần Văn Tuấn sinh năm 1824 tại làng Nam Ðiền, thuộc tỉnh Nam Định, một vùng đất nằm ven sông Hồng, nơi mà những người dân nông thôn sống chủ yếu nhờ vào nghề cày cuốc, trồng lúa. Cuộc sống của Giuse không có gì nổi bật ngoài những ngày tháng lam lũ với cánh đồng và con trâu. Nhưng trong những ngày yên bình ấy, Giuse đã thể hiện một đức tin mạnh mẽ, một lòng cậy trông vào Thiên Chúa.
Giống như bao người nông dân khác, Giuse Tuấn sống trong nghèo khó, nhưng lại có một tâm hồn đầy ắp tình yêu thương và đức tin. Anh luôn tận tâm với công việc, với gia đình và với cộng đồng. Trong mắt người dân xứ Phú Nhai, Giuse là một tín hữu gương mẫu, người luôn sống đúng với những giáo lý của Chúa, dù không có gì trong tay ngoài công việc đồng áng và cuộc sống gia đình.
Nhưng rồi, chiến tranh, áp bức và sự bách hại của nhà cầm quyền thời bấy giờ đã thay đổi mọi thứ.
Đối Mặt Với Bạo Lực: Một Cuộc Tử Đạo Không Hối Hận
Năm 1860, vào thời điểm những cuộc bách hại đạo Công Giáo tại Việt Nam đang ở mức độ cao nhất, Giuse Tuấn bị bắt. Cùng với một số giáo hữu khác, Giuse bị giải về phủ Xuân Trường, nơi ông phải chịu đựng những cuộc tra tấn dã man. Chính quyền bạo tàn của vua Tự Đức đã ra lệnh áp dụng các chiếu chỉ phân sáp, cưỡng bức những tín hữu phải từ bỏ đức tin, chối bỏ Thánh Giá, nếu không sẽ phải chịu cái chết. Những người như Giuse Tuấn không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc giữ vững niềm tin vào Chúa.
Tại làng An Bái, Giuse Tuấn bị giam cầm trong điều kiện cực kỳ khắc nghiệt. Mặc dù bị xiềng xích, cùm chân và đeo gông, nhưng tinh thần của Giuse vẫn không hề suy giảm. Anh không chỉ chịu đựng mà còn luôn vui vẻ, giữ vững đức tin trong những ngày tháng đầy gian khổ đó. Chính sự kiên trì và niềm tin vào Thiên Chúa đã giúp anh vượt qua mọi khó khăn. Một lần, khi bị bắt phải quỳ gối và bước qua Thánh Giá để được tha, Giuse không những không làm theo mà còn dõng dạc khẳng định đức tin của mình, cầu nguyện lớn tiếng trước mặt các quan:
"Lạy Chúa, con hết lòng cảm tạ trước tình yêu bao la và lòng thương xót hải hà của Chúa. Chúa là sức mạnh đỡ nâng con."
Giuse không chấp nhận việc từ bỏ đức tin chỉ vì cái chết. Anh biết rằng cái chết là điều không thể tránh khỏi, nhưng lòng trung tín vào Chúa và lòng cậy trông vào ngày mai tươi sáng hơn mới là điều quan trọng nhất. Chính sự kiên định này đã làm các quan vô cùng tức giận và họ quyết định kết án tử hình anh.
Cái Chết Của Người Nông Dân: Đức Cậy Trong Cuối Cùng
Ngày 7 tháng 1 năm 1862, Giuse Tuấn bị dẫn ra pháp trường Nam Định để thi hành án tử hình. Đối mặt với cái chết, anh không hề sợ hãi. Trái lại, anh bình thản và tiếp tục cầu nguyện. Trong suốt quãng đường tới nơi xử trảm, Giuse vẫn giữ thái độ lạc quan và kiên cường. Anh đọc kinh Cầu Các Thánh với lòng tin vững vàng.
Khi đến nơi, anh quỳ gối, tay chắp lại, miệng không ngừng kêu tên Chúa Giêsu, như một lời khẳng định cuối cùng về đức tin bất diệt của mình. Khi gươm của lý hình vung lên, Giuse đã hiến dâng mình làm chứng cho Chúa, với lòng biết ơn và sự tín thác tuyệt đối vào Thiên Chúa. Một người nông dân nghèo, hiền lành, nhưng đầy can đảm, đã chấp nhận cái chết để bảo vệ đức tin.
Chân Phước Và Hiển Thánh
Ngày 29 tháng 4 năm 1951, Giuse Trần Văn Tuấn được Đức Piô XII phong lên bậc Chân Phước. Và vào ngày 19 tháng 6 năm 1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên bậc Hiển Thánh. Mặc dù cuộc đời của Giuse chỉ kéo dài 38 năm, nhưng những gì ngài để lại cho thế hệ sau này thật sự là một tấm gương sáng ngời về đức tin vững mạnh và lòng cậy trông vào Chúa.
Ngày nay, chúng ta không phải đối mặt với những thử thách tàn khốc như thế hệ của Giuse Trần Văn Tuấn, nhưng những khó khăn trong cuộc sống hàng ngày vẫn luôn tìm đến. Từ những lo toan cuộc sống, những thử thách về công việc, đến những nỗi đau trong gia đình hay sức khỏe, tất cả đều là những thử thách mà chúng ta phải đối mặt. Nhưng qua gương sáng của Giuse Tuấn, chúng ta học được cách cậy trông vào Chúa, không bao giờ từ bỏ niềm tin, dù trong những lúc khó khăn nhất.