Gioan Baotixita Cỏn: Người Được Chúa Mời Đón Về Thiên Đàng Trước Cái Chết, Sự Can Đảm Không Gì Sánh Bằng

 Vượt qua cái chết, đón nhận Thiên Đàng: Hành trình tử đạo của Gioan Baotixita Cỏn

Ngày 8 tháng 11 năm 1840, tại pháp trường Bẩy Mẫu, tỉnh Nam Định, một người nông dân giản dị, với nụ cười trên môi, bước vào chặng đường cuối cùng của cuộc đời mình. Người ấy chính là Gioan Baotixita Cỏn, người đã dũng cảm đón nhận cái chết vì niềm tin vào Chúa Kitô, dù phải đối mặt với những hình thức tra tấn tàn bạo.

Gioan Baotixita Cỏn, sinh năm 1805 tại làng Kẻ Bàng, huyện Vụ Bản, Nam Định, là một tín hữu nhiệt thành và sống một cuộc đời bình dị nhưng đầy ắp tình yêu thương và lòng kiên cường. Nhưng ít ai biết rằng đằng sau cuộc sống nông dân bình thường đó, lại là một con người vĩ đại trong sự dấn thân cho đức tin và giáo lý.

Gioan Baotixita Cỏn Thánh tử đạo việt nam

Người nông dân kiên cường, lãnh đạo đầy tài năng

Từ khi còn nhỏ, Gioan Cỏn đã được biết đến là người có đức tin vững vàng. Dù là nông dân, chân lấm tay bùn, nhưng ông luôn tìm cách giúp đỡ cộng đồng. Không chỉ vậy, Gioan còn nổi bật với những thành tựu xuất sắc trong công việc của mình. Sau một vụ kiện thành công chống lại một Lý trưởng bất lương, uy tín của ông ngày càng được nâng cao trong làng. Sự chính trực, công bằng của ông đã khiến dân làng tôn trọng và cuối cùng bầu ông làm Lý trưởng.

Là một Lý trưởng, Gioan Cỏn không chỉ thực hiện trách nhiệm quản lý mà còn tích cực giúp đỡ giáo dân trong mọi hoàn cảnh. Ông sẵn sàng mời các linh mục đến chữa bệnh cho những người đau yếu trong làng. Dù làm công việc nặng nhọc trong gia đình, ông cũng không bao giờ quên trách nhiệm đối với cộng đoàn tín hữu.

Một lòng trung kiên với đức tin trong thời kỳ khốc liệt

Cuộc sống của Gioan Cỏn không hề dễ dàng, đặc biệt trong bối cảnh chính quyền phong kiến của vua Minh Mạng đang gia tăng sự đàn áp đối với tín đồ Công Giáo. Sau khi Gioan Cỏn giúp đỡ các linh mục, che giấu các vị này khỏi sự truy lùng của quân lính, ông đã bị bắt giam. Mặc dù bị tra tấn tàn bạo, ông không hề khuất phục. Ông từ chối mọi lời dụ dỗ từ quan, khẳng khái tuyên bố: “Đạo tại tâm. Quan lớn cưỡng bách mà lòng chúng tôi không thuận thì chẳng mắc tội gì”.

Trong suốt những ngày tháng bị giam cầm, ông đã kiên trì giữ vững đức tin, không hề lùi bước trước bất kỳ hình thức tra tấn nào. Khi quan truyền cho lính đánh đập, ông vẫn giữ sự bình thản, không một chút sợ hãi, như thể cái chết đã không còn là điều gì đáng sợ đối với ông nữa.

Cuộc hành trình đến pháp trường: Đón nhận cái chết một cách nhẹ nhàng

Ngày 8 tháng 11 năm 1840, Gioan Cỏn bị dẫn ra pháp trường Bẩy Mẫu. Trên đường đi, dù biết mình sắp phải chịu cái chết, ông vẫn không hề tỏ ra lo sợ. Ông tươi cười chào mọi người, thậm chí còn an ủi những người đang khóc thương cho số phận của mình: “Sao anh lại khóc? Lẽ ra anh phải mừng cho tôi chứ?”. Chính trong khoảnh khắc này, ông đã nhận thức được rằng cái chết chỉ là cánh cửa đưa ông về với Thiên Đàng, nơi sự vinh quang đời đời đang chờ đón.

Lý tưởng sống và cái chết của một người cha

Cuối cùng, Gioan Cỏn đã chịu chết vì đức tin của mình. Trước khi ra pháp trường, ông đã để lại một lời nhắn gửi cho con cái, giống như những người cha Kitô hữu khác trong giờ phút cuối của đời mình. Lời di ngôn của ông đầy tình yêu thương và hy sinh, khuyên các con luôn giữ vững đức tin và sống công bằng, bác ái.

Dù là một người cha, một nông dân, nhưng Gioan Cỏn đã thể hiện một lòng can đảm và sự hy sinh phi thường, để lại cho con cái những bài học quý giá về đức tin và tình yêu Thiên Chúa.

Chứng tích về một vị thánh

Ngày 27 tháng 5 năm 1900, Gioan Baotixita Cỏn được Đức Giáo hoàng Lêo XIII suy tôn lên bậc Chân Phước, và sau đó vào ngày 19 tháng 6 năm 1988, Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã phong thánh cho ông. Hành trình của ông từ một nông dân bình thường đến một thánh tử đạo không chỉ là câu chuyện của sự kiên cường và dũng cảm, mà còn là biểu tượng của một đời sống hoàn hảo, một hình mẫu về đức tin vững vàng không bao giờ khuất phục.

Từ lời di ngôn đến ảnh hưởng lâu dài

Chắc hẳn, khi nghĩ về Gioan Baotixita Cỏn, chúng ta không chỉ nhớ đến một con người đã chết vì đạo, mà còn là một mẫu gương về cách sống đạo đức, về cách nhìn nhận cuộc sống với một tấm lòng rộng mở, dám sống và chết vì những gì mình tin tưởng. Chính sự can đảm của ông đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng mọi người, khẳng định rằng cái chết không phải là sự kết thúc, mà là một bước đi gần hơn đến Thiên Đàng vĩnh cửu.

Mới hơn Cũ hơn

Biểu mẫu liên hệ