Đức Cha Phêrô Cao: Cuộc Đời Truyền Giáo Huyền Thoại Và Tấm Gương Tử Đạo

 Sinh ra vào năm 1808 tại Beynat, Tulle, Pháp, Đức Cha Phêrô Cao, hay còn gọi là Pierre Rose Dumoulin Borie, đã để lại một dấu ấn đậm nét trong lòng các tín hữu Công Giáo không chỉ tại Việt Nam mà còn khắp thế giới. Một vị thừa sai với khát khao cháy bỏng truyền giáo, Ngài đã kiên cường vượt qua bao khó khăn để mang tin mừng đến những vùng đất xa xôi, và cuối cùng đã đón nhận cái chết vì đức tin trong niềm hân hoan. Hãy cùng ngược dòng lịch sử, khám phá cuộc đời vị thánh tử đạo này.

Đức Cha Phêrô Cao Tấm Gương Tử Đạo

Tuổi Thơ Gian Nan Và Khát Khao Phụng Sự Chúa

Phêrô Borie sinh ra trong một gia đình làm nghề xay lúa, điều này giúp Ngài có biệt danh “Dumoulin,” nghĩa là máy xay lúa. Thuở nhỏ, cậu bé Dumoulin vốn không mấy chăm chỉ hay ngoan ngoãn, phải chịu nhiều hình thức phạt của cha giám đốc vì những vi phạm kỷ luật ở chủng viện. Nhưng cuộc đời của Borie đã thay đổi hoàn toàn khi cậu mắc một cơn sốt nặng. Trong những ngày trên giường bệnh, một tia sáng đến với cậu khi đọc về cuộc đời các vị truyền giáo.

Như Thánh Phaolô gặp Chúa trên đường Damascus, từ đó cuộc đời Dumoulin chuyển hướng hoàn toàn. Dumoulin Borie bắt đầu siêng năng cầu nguyện và dâng lời hứa nguyện tận hiến cho Đức Mẹ: “Lạy Mẹ của con, khi con trưởng thành, con sẽ hiến toàn thân cho việc cảm hóa những người chưa tin.” Từ đó, khát khao trở thành người truyền giáo của cậu ngày một lớn mạnh, dẫn dắt cậu đến Hội Thừa Sai Paris để chuẩn bị cho sứ mệnh cao cả.

Sứ Mệnh Truyền Giáo Đầy Gian Truân Tại Việt Nam

Năm 1830, Borie chính thức trở thành linh mục và không lâu sau đó bắt đầu hành trình đến Việt Nam. Nhưng con đường đến với Tây Đàng Ngoài của Ngài đầy bão tố. Năm 1832, cha Borie đặt chân đến Việt Nam, và chỉ một năm sau, vua Minh Mạng ban hành chiếu chỉ cấm đạo, khiến các thừa sai bị lùng bắt, đẩy họ vào cuộc sống chạy trốn không ngừng. Cha Borie nhiều lần phải đổi chỗ ở để tránh bị bắt, và nhờ bản tính vui tươi, linh hoạt, Ngài dễ dàng hòa nhập vào cộng đồng người Việt. Cha Dumoulin Borie nhanh chóng học tiếng Việt và thu hút cảm tình của cả giáo dân lẫn những người chưa biết Chúa.

Đặc biệt, Borie Borie từng nghĩ đến việc viết thư điều trần trước những điều vu cáo trong chiếu chỉ của vua Minh Mạng, nhưng các đồng nghiệp ngăn lại, vì cho rằng điều đó vô ích. Đến năm 1838, vua Minh Mạng tăng cường truy bắt các thừa sai. Dù biết mình bị bủa vây và bị truy lùng gắt gao, cha Borie vẫn bình tĩnh và sẵn sàng chấp nhận số phận.

Cuộc Bắt Bớ Và Tinh Thần Vững Chắc Của Cha Dumoulin Borie

Tháng 7 năm 1838, trong một đêm tối, sau khi quân lính bao vây tìm bắt Ngài, cha Borie bình thản bước ra khỏi nơi ẩn nấp và hỏi: “Các anh đi tìm ai?” Những người lính ban đầu tưởng là ma, nhưng khi biết đây là linh mục, họ đưa cha về ngục. Tại đây, Ngài còn truyền cảm hứng cho thầy Tự, một người môn đệ theo Ngài đến tận cùng và sau này cũng trở thành thánh tử đạo.

Cuộc thẩm vấn cha Borie đầy đau đớn. Ngài bị tra hỏi và chịu đựng những trận roi quất, nhưng vẫn khẳng định mạnh mẽ: “Thà tôi chết ngàn lần còn hơn từ bỏ đức tin.” Khi bị đề nghị bước qua Thập Giá để được tha, Ngài dứt khoát từ chối. Lời nói sắc bén và ý chí bất khuất của Ngài đã khiến nhiều quan chức cảm động và khâm phục.

Tấm Gương Tử Đạo Và Vinh Danh Vị Thánh Công Giáo

Cuối cùng, ngày 24 tháng 11 năm 1838, bản án tử được tuyên bố. Đón nhận bản án với niềm vui, Ngài còn cúi đầu cảm tạ các quan theo phong cách phương Đông để tỏ lòng tri ân. Trên đường ra pháp trường, cha Borie vẫn bình thản, cổ đeo gông, tay cầm tràng hạt và miệng lẩm nhẩm lời cầu nguyện. Cuối cùng, Ngài bị xử trảm tại Đồng Hới, nhưng việc thi hành bản án kéo dài và đau đớn do sự lúng túng của lý hình. Cái chết đầy đau thương ấy đã trở thành biểu tượng cho lòng trung thành với đức tin và khát khao truyền giáo không lay chuyển của cha Borie.

Vinh Dự Được Phong Thánh

Sau nhiều năm, hài cốt của cha Borie được đưa về Pháp, và cuối cùng, ngày 27 tháng 5 năm 1900, Ngài được Đức Lêô XIII phong Chân Phước. Đến năm 1988, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II suy tôn Ngài lên bậc Hiển thánh, trở thành một trong những vị thánh tử đạo được tôn kính nhất. Ngày lễ kính của Ngài được cử hành vào ngày 24 tháng 11 hàng năm, nhắc nhở các tín hữu về lòng can đảm phi thường và đức tin kiên vững.

Lời Kết

Cuộc đời và cái chết của Đức Cha Phêrô Cao là minh chứng cho một tấm lòng truyền giáo bền bỉ và tình yêu dành cho Chúa. Qua những khổ đau và thử thách, Ngài đã dâng hiến cả mạng sống mình để đem lại ánh sáng cho những người chưa biết Chúa. Hình ảnh của Ngài trở thành nguồn cảm hứng cho các thế hệ, đặc biệt trong việc giữ vững đức tin và lòng trung thành trước mọi khó khăn thử thách.

Mới hơn Cũ hơn

Biểu mẫu liên hệ