Câu Chuyện Về Người Cai Đội Tử Đạo: Giuse Lê Đăng Thị - Niềm Tin Mạnh Mẽ Vượt Qua Mọi Cám Dỗ

 Bạn đã từng nghe về một người can đảm đối mặt với cái chết để bảo vệ đức tin của mình? Đó chính là câu chuyện của Giuse Lê Đăng Thị, người đã dám hy sinh tất cả để giữ trọn niềm tin vào Chúa.

Giuse Lê Đăng Thị Thánh Tử Đạo Việt Nam

Tuổi Thơ Và Con Đường Binh Nghiệp

Giuse Lê Đăng Thị sinh năm 1825 tại làng Kẻ Văn, Quảng Trị, trong một gia đình binh nghiệp. Cha ông cũng là một Cai Đội, và từ nhỏ, ông đã được hun đúc tinh thần quả cảm của một người lính. Theo truyền thống gia đình, ông nhập ngũ và phục vụ trong quân đội nhà vua, nơi ông nhanh chóng được thăng chức lên Chưởng vệ và trông coi binh lính ở các vùng như Hà Tĩnh và Nghệ An. Tại đây, ông xây dựng một gia đình nhỏ hạnh phúc với vợ con.

Thế nhưng, cuộc sống bình yên không kéo dài khi vua Tự Đức bắt đầu cuộc bách hại đạo Công Giáo dữ dội. Ông Cai Đội Lê Đăng Thị đã phải đứng trước một sự lựa chọn nghiệt ngã: hoặc từ bỏ đức tin, hoặc đối diện với hậu quả khốc liệt.

Chiếu Chỉ Đánh Đổ Niềm Tin

Năm 1859, vua Tự Đức ban hành một chiếu chỉ nghiêm ngặt buộc tất cả quan chức trong triều có đạo Công Giáo phải lựa chọn: bước qua Thánh Giá hoặc mất chức, thậm chí có thể bị lưu đày. Quyết định này đặt ông Cai Đội vào một tình thế vô cùng khó khăn. Dưới sức ép của quan trấn thủ, ông buộc phải làm đơn xin xuất ngũ với lý do bệnh tật, và đơn đã được chấp thuận.

Tuy nhiên, số phận đã không buông tha ông. Vào tháng Giêng năm 1860, khi chiếu chỉ này được thực thi trên toàn quốc, có người tố giác ông là người Công Giáo. Ngay lập tức, ông bị bắt và giải về Quảng Trị. Tại đây, ông không chút ngần ngại nhận mình là một Cai Đội và là một tín hữu Kitô.

Phiên Tòa Và Sự Trung Kiên Của Một Vị Thủ Lĩnh

Cuối tháng Hai, ông Cai Đội phải ra tòa cùng với 31 quân nhân Công Giáo khác. Trong số đó, ba người đã bỏ đạo, số còn lại đều bị cách chức hoặc bị lưu đày. Riêng ông, do cấp bậc cao nhất, nhận án tử hình bằng hình thức xử giảo, nhưng thời gian hành quyết được dời đến cuối tháng Mười.

Suốt những tháng ngày bị giam giữ ở khám đường Huế, ông Giuse Lê Đăng Thị không chỉ phải chịu tra tấn và mang một gông nặng nhất, mà còn phải chứng kiến nhiều người bạn đồng đạo bị hành hình. Dù đau đớn về thể xác, ông vẫn động viên những người bị giam cùng, truyền thêm cho họ sức mạnh bằng sự kiên trung của mình.

Người Lãnh Đạo Bất Khuất Trong Nhà Tù

Với tinh thần của một vị huynh trưởng, ông Cai Đội không chỉ trở thành nguồn động viên mà còn là một tấm gương sáng về đức tin. Ông bị đánh đập nặng nề, khiến cơ thể suy kiệt và đôi lúc tưởng chừng không qua khỏi. Ông từng lo sợ rằng bệnh tật sẽ cướp đi cơ hội tử đạo – điều mà ông luôn xem là một vinh dự cao quý. Nhưng, mỗi ngày trong tù, ông vẫn giữ vững niềm tin, mong chờ ngày sẽ được “chết vì Chúa.”

Trong một lá thư gửi về cho vợ, ông viết: “Anh nghĩ rằng chúng ta không còn gặp nhau nữa. Dù chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn đang và sẽ yêu thương nhau. Anh luôn nhớ đến em và các con mỗi ngày.” Bức thư đầy xúc động của ông khiến cho bất kỳ ai nghe qua cũng không khỏi nghẹn ngào, bởi lẽ ông phải xa cách gia đình vì đức tin của mình.

Buổi Lễ Rửa Tội Cuối Cùng Và Lời Chia Tay Trên Đường Tử Đạo

Ngày 24 tháng 10 năm 1860, ngay trước khi bị đưa ra pháp trường, ông Giuse Lê Đăng Thị đã thực hiện một hành động đầy nhân ái. Ông đánh thức một người tù nhân mới dự tòng và đổ nước rửa tội cho anh ta, chính thức nhận anh ta làm bạn đồng hành trên hành trình về Trời.

Khi đến pháp trường An Hòa ở Huế, một viên quan lần cuối cùng yêu cầu ông Cai Đội chối bỏ đức tin để được tha mạng. Nhưng một lần nữa, ông cương quyết từ chối. Ông hô to: “Vạn phúc! Vạn phúc! Tôi sắp được tử đạo.” Đây là câu nói cuối cùng của ông trước khi lý hình siết chặt dây quanh cổ, chấm dứt cuộc đời vị anh hùng đã sống và chết vì đức tin.

Tôn Vinh Và Ghi Nhớ

Cái chết của ông Giuse Lê Đăng Thị không hề vô nghĩa. Các tín hữu Công Giáo đã tụ họp tổ chức lễ an táng ông tại Phủ Cam, nơi linh hồn ông được an nghỉ với lòng kính trọng và yêu thương. Đến năm 1909, Đức Piô X đã phong chân phước cho ông, và vào ngày 19 tháng 6 năm 1988, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã tôn vinh ông lên hàng Hiển Thánh, ghi nhận sự hy sinh của ông cho đức tin.

Ngày 24 tháng 10 hàng năm là lễ kính ông – một dịp để các tín hữu nhớ về cuộc đời của vị thánh tử đạo, người đã sống trọn vẹn với đức tin và lòng can đảm, mang lại một câu chuyện không bao giờ phai mờ trong lòng mỗi người Công Giáo Việt Nam.

Mới hơn Cũ hơn

Biểu mẫu liên hệ