Đọc câu chuyện của một cụ trùm thánh thiện, người bác sĩ hy sinh tất cả để gìn giữ đức tin – liệu bạn có thể cảm nhận sức mạnh của những lời kinh đã trở thành nguồn sống và hơi thở cho một cuộc đời?
1. Từ Một Làng Quê Yên Bình Đến Trụ Cột Đức Tin Của Giáo Họ Thổ Hà
Sinh ra vào năm 1763 tại làng Ván, tỉnh Bắc Giang, Giuse Hoàng Lương Cảnh là người con của một gia đình Kitô hữu sùng đạo, sống trong thời kỳ đầy biến động dưới thời Chúa Trịnh Doanh. Lớn lên trong làng Thổ Hà, huyện Yên Việt, cụ Cảnh không chỉ được biết đến với lòng hiền lành và bác ái, mà còn là một người chữa bệnh giỏi giang, luôn hết lòng chăm sóc các bệnh nhân nghèo khó, không lấy tiền.
Với cụ Cảnh, đức tin không chỉ là những lời kinh thuộc lòng, mà chính là sợi dây gắn kết cụ với Chúa. Khi mọi người trong làng chọn cụ làm trùm họ, cụ càng hăng hái hơn trong việc truyền giảng đức tin, giúp đỡ người nghèo và tham gia những công việc tông đồ. Cuộc sống hằng ngày của cụ là sự hòa quyện giữa các công việc đời thường và lòng mến Chúa sâu sắc.
2. Sự Hy Sinh Vì Đức Tin: Khi Tình Yêu Chúa Vượt Qua Mọi Nỗi Sợ
Tháng 7 năm 1838, trong khi binh lính đàn áp và bắt giữ giáo dân tại Thổ Hà, cụ Cảnh vẫn không ngại hiểm nguy để đến chữa bệnh và rửa tội cho những người hấp hối. Tuy nhiên, sự tận tụy đó đã bị phát hiện. Cụ bị bắt cùng với cha Tự và một số giáo dân khác, bị giải về Bắc Ninh để chịu xét xử.
Khi bị ép phải bước qua Thánh Giá, nhiều người đã chối bỏ đức tin vì sợ hãi. Nhưng cụ Cảnh, dù đã cao tuổi, vẫn khẳng khái từ chối và mạnh dạn tuyên xưng đức tin. Cụ đã dùng những lời kinh của mình để đối đáp với quan quân, bày tỏ niềm tin vững vàng vào Chúa và lòng yêu thương đối với cả những người hành hạ mình.
3. Sức Mạnh Của Những Lời Kinh Thánh Thiện Và Câu Trả Lời Của Một Người Yêu Chúa
Cụ Cảnh không bao giờ dùng lý luận hay sự chống đối để đáp lại những câu hỏi của quan tòa. Mỗi khi quan lính hỏi lý do cụ không chịu từ bỏ đức tin, cụ chỉ bình thản đọc lời kinh như một cách để làm chứng cho đức tin của mình:
- “Xin Chúa Thánh Thần yên ủi chúng con, dạy dỗ chúng con làm những việc lành.”
- “Chúa Giêsu là đường nẻo thật, ai theo đường này thì sẽ sống mãi vui vẻ chẳng cùng.”
Thậm chí có lần cụ cầu nguyện: “Cầu Chúa Giêsu cho các vua trị nước cho yên, càng ngày càng thịnh.” Những lời cầu nguyện này đã khiến các quan quân ngạc nhiên và hỏi vì sao cụ lại cầu cho những kẻ hành hạ mình. Cụ đáp lại với một nụ cười hiền hậu và giải thích về luật yêu thương của Chúa Kitô, là yêu thương cả kẻ thù.
4. Con Đường Đến Pháp Trường: Vinh Quang Nơi Đức Tin Vững Chắc
Quan tỉnh Bắc Ninh đã cố khuyên cụ Cảnh từ bỏ đạo để được sống, nhưng cụ kiên định trả lời: “Xin quan cứ làm án cho tôi được chết với cha Tự của tôi, thì tôi mừng rỡ bội phần.” Lời nói đó xuất phát từ tình yêu và lòng tin vững chắc của cụ với Chúa, không gì có thể lay chuyển.
Ngày 5 tháng 9 năm 1838, bản án tử hình của cụ được thi hành. Khi cụ và cha Tự bước ra pháp trường, hai người vẫn bình tĩnh xướng lên kinh Cầu Các Thánh, đáp lại lời thỉnh nguyện của cụ như thể các Thánh đều hiện diện để đón các ngài về Thiên Đàng. Đến nơi, cụ quỳ xuống, tay nâng tấm ảnh Chuộc Tội đã mang bên mình trong những ngày tù ngục, và lặng lẽ cầu nguyện. Cụ được chém đầu tại pháp trường An Triêm, Bắc Ninh, và vinh dự trở thành một chứng nhân đức tin của Giáo Hội.
5. Vị Trí Trong Lòng Giáo Hội Và Niềm Tự Hào Của Giáo Dân Việt Nam
Thi hài của cụ Giuse Hoàng Lương Cảnh sau đó được chôn tại một ngọn đồi gần pháp trường, rồi được giáo dân làng Thổ Hà rước về an táng tại quê hương. Câu chuyện của cụ Cảnh không chỉ để lại dấu ấn trong lòng người dân Việt Nam, mà còn là nguồn cảm hứng về lòng trung thành với Chúa cho toàn Giáo Hội.
Vào ngày 27 tháng 5 năm 1900, Đức Giáo Hoàng Lêo XIII đã phong cụ lên bậc Chân Phước, và đến ngày 19 tháng 6 năm 1988, Đức Gioan Phaolô II đã suy tôn cụ lên bậc Hiển Thánh. Lễ kính cụ được cử hành vào ngày 5 tháng 9 hàng năm, như một lời nhắc nhở về sự can đảm, lòng hy sinh và đức tin vững chắc của người tín hữu Việt Nam.