Lá Thư Tâm Huyết - Khi Niềm Tin Chiến Thắng Mọi Khó Khăn
Trong lá thư cuối cùng từ nhà tù Nam Định, Đức cha Giuse Maria Diaz Sanjurjo An gửi đến các linh mục và giáo dân lời tạm biệt chân thành: “Gông xiềng tôi đang mang được coi là báu vật Chúa Giêsu gửi cho tôi.” Đoạn văn ngắn ngủi nhưng đầy sức mạnh này chính là minh chứng cho niềm tin mãnh liệt của ngài vào Đức Kitô và khát khao được hy sinh vì đức tin, không chút e sợ trước thử thách.
Từ Tây Ban Nha Đến Việt Nam: Hành Trình Của Người Truyền Giáo
Sinh năm 1818 tại Lugo, Tây Ban Nha, trong một gia đình có năm anh em, Giuse Diaz Sanjurjo đã mang trong mình lòng nhiệt huyết truyền giáo từ những ngày còn ở quê nhà. Dù lớn lên giữa những cuộc nội chiến ở Tây Ban Nha, ngài vẫn kiên trì học tập và cuối cùng tìm thấy lý tưởng của mình qua hoạt động truyền giáo của dòng Đaminh.
Vào một ngày mùa thu năm 1844, thầy Sanjurjo lên đường sang Manila, rồi tiếp tục đến Macao trước khi đặt chân đến Việt Nam năm 1845. Với tên Việt là "An," ngài nhanh chóng thích nghi và cống hiến hết mình trong vai trò của một vị linh mục, bắt đầu bằng việc coi sóc chủng viện tại Nam Am và tiếp xúc với những thách thức của cuộc bách hại dưới triều đình.
Giám Mục Phó Đầy Quyết Tâm Trong Những Năm Khó Khăn
Cuộc bách hại Công giáo vào năm 1848 do vua Tự Đức ban hành đã đẩy chủng viện Nam Am vào tình trạng khó khăn. Khi quân lính truy bắt các linh mục và chủng sinh, Đức cha An phải chạy trốn qua nhiều nơi để bảo vệ giáo dân. Tuy nhiên, với lòng can đảm và kiên định, ngài không bỏ rơi chủng viện, mà thậm chí còn mở lại tại Cao Xá và tiếp tục đào tạo các chủng sinh cho tương lai của giáo hội.
Vị Giám Mục Dũng Cảm Của Giáo Phận Trung
Năm 1849, Đức cha An được phong làm Giám mục phó giáo phận Trung, sau khi thuyết phục thành công Giám mục Marti Gia nhận chức. Từ đây, ngài bắt đầu hành trình phục vụ rộng lớn, đưa giáo hội vượt qua những thử thách trong thời kỳ cấm đạo khắc nghiệt. Năm 1854, ngài tổ chức lễ kính thánh Đaminh, quy tụ hơn 20.000 giáo dân từ khắp nơi về tham dự.
Cuộc Bách Hại Đến Từ Giông Tố Lịch Sử
Từ năm 1854, quân triều đình truy bắt các linh mục gắt gao, nhất là khi quân nổi loạn Châu Chấu xuất hiện, lôi kéo dân Công giáo tham gia. Đức cha An, với tinh thần chống lại bạo lực, đã lên tiếng kêu gọi giáo dân không tham gia. Tuy nhiên, áp lực từ triều đình khiến các giáo dân tại Bùi Chu, đặc biệt là Đức cha, bị đặt vào tình thế khó khăn. Dù luôn cố gắng trốn tránh và ẩn nấp, cuối cùng Đức cha An bị bắt vào tháng 5 năm 1857.
Lời Di Chúc Bất Hủ Trên Pháp Trường Nam Định
Ngày 20 tháng 7 năm 1857, Đức cha An, người từng cầm sách nguyện đọc kinh trên đường ra pháp trường, đã để lại lời di chúc sâu sắc: “Xin đừng chém tôi một nhát, mà hãy là ba nhát. Nhát thứ nhất, tôi tạ ơn Chúa đã dựng nên tôi và đưa tôi đến đất Việt giảng đạo. Nhát thứ hai là nhớ ơn cha mẹ sinh thành, và nhát thứ ba là để các giáo dân của tôi noi gương chết vì đức tin.” Ngài kết thúc cuộc đời bằng sự hy sinh cao cả và can đảm, gửi gắm tất cả vào lòng thương xót của Thiên Chúa.
Kính Thánh Trọn Đời: Suy Tôn Và Tưởng Nhớ
Ngày 29 tháng 4 năm 1951, Đức Piô XII đã suy tôn Đức cha Giuse Diaz Sanjurjo An lên bậc Chân Phước. Và đến ngày 19 tháng 6 năm 1988, Đức Gioan Phaolô II đã nâng ngài lên hàng Hiển Thánh. Thánh lễ kính nhớ được cử hành vào ngày 20 tháng 7 hàng năm, để nhắc nhở thế hệ sau về một vị thánh đã sống và chết vì đức tin vững bền và tinh thần phục vụ tận tụy.
Là một câu chuyện vượt qua biên giới và thời gian, cuộc đời của Giuse Maria Diaz Sanjurjo An là lời chứng sống động về đức tin vững chắc và tình yêu dành cho Đức Kitô. Thánh Giuse An đã chấp nhận tử đạo vì tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu Thiên Chúa, để lại cho đời sau một di sản không phai mờ.