Cha Gioan Théophane Vénard – Vị Thánh Trẻ Tử Đạo Với Nụ Cười Bất Tận, Từ Paris Đến Pháp Trường Ô Cầu Giấy

 Khởi Đầu Của Một Hành Trình Vĩ Đại

Gioan Théophane Vénard, sinh ngày 21-11-1829 tại Saint Loup sur Thouet, nước Pháp, là con của một gia đình ngoan đạo, với ước nguyện linh mục từ nhỏ nhờ ảnh hưởng của người cha. Sau khi trưởng thành, cậu gia nhập chủng viện, nơi mơ ước truyền giáo ngày một lớn dần trong lòng. Lớn lên trong thời kì các linh mục thừa sai đổ xô đến châu Á, Vénard luôn khao khát mang Tin Mừng đến những vùng đất xa xôi.

Năm 1852, Gioan Vénard chính thức được phong chức linh mục. Ngay sau đó, vị linh mục trẻ tuổi được chọn để đến Việt Nam, vùng đất của những thử thách và gian nan nhưng cũng là điểm đến ông từng ao ước.

Cha Gioan Théophane Vénard Vị Thánh Trẻ Tử Đạo

"Nụ Cười Bất Tận" Giữa Những Hiểm Nguy

Trong tạp chí Những Người Ra Đi của Hội Thừa Sai Paris, người ta đã mô tả Vénard như một người luôn mang trong mình một đóa hoa hồng nở trên môi và một cánh chim cất tiếng líu lo bên tai. Đối với Vénard, mọi thách thức trên đường truyền giáo đều là cơ hội để ca hát và ngợi khen Thiên Chúa.

Sau nhiều tháng bập bềnh trên biển cả, Vénard đặt chân đến Việt Nam vào năm 1854. Ông không ngừng lạc quan dù phải chịu đựng biết bao gian khổ, coi mọi thứ là cơ hội để thể hiện niềm tin. Đối với ông, việc đi qua đồng lầy, leo núi hay đối mặt với những kẻ muốn bắt ông là một cuộc hành trình giữa mùa xuân. Ông xem mình như một bông huệ có sức mạnh của cây sồi, tươi đẹp nhưng đầy nghị lực.

Tình Thương Và Sứ Mệnh Truyền Giáo

Khi vào Việt Nam, cha Vénard Ven đã gặp và làm quen với người dân Việt. Ông học ngôn ngữ địa phương, cảm nhận niềm tin và yêu thương những người mà ông gặp. Ông dạy giáo lý, dâng thánh lễ, làm việc trong nhà trường và không ngại gian khổ, dù là bệnh tật hay hiểm nguy.

Cha thường xuyên viết thư về cho gia đình, chia sẻ mọi trải nghiệm, khiến mọi người cảm thấy như đang sống cùng ông trong cuộc sống truyền giáo xa xôi. Cha không hề than phiền về khó khăn, trái lại, ông thi vị hóa cuộc sống và truyền sự lạc quan, yêu đời đến mọi người xung quanh.

Khoảnh Khắc Bị Bắt – “Một Nét Cười Và Một Lời Chào Thân Thương”

Ngày 30-11-1860, cha Vénard Ven bị bắt tại làng Kẻ Bèo sau khi một cai đội tìm đến vách nhà nơi ông ẩn náu và phát hiện ra ông. Cha bị nhốt vào cũi, áp giải về kinh thành Thăng Long (Hà Nội) với đám đông tò mò theo dõi. Thật kỳ diệu, vị linh mục trẻ không tỏ vẻ sợ hãi mà ngược lại, nở nụ cười tươi khi nghe đám đông trầm trồ về sự thản nhiên của ông.

Trong suốt quá trình tra khảo, cha Vénard giữ vững niềm tin và sự kiên định. Khi quan lại ép ông chối bỏ đức tin, cha trả lời với sự cương nghị, khẳng định mình không thể nào từ bỏ niềm tin vào Thiên Chúa.

Những Ngày Tháng Cuối Cùng Trong Cũi Gỗ

Trong những ngày tháng cuối cùng, dù bị trói và nhốt trong cũi, cha Vénard Ven vẫn luôn ca hát và vui vẻ. Cha viết thư gửi về cho gia đình, nhắn nhủ rằng mình vẫn bình an và mạnh mẽ. Cha thậm chí còn đùa vui rằng những ngày trong cũi chỉ là một thử thách nhỏ trong hành trình truyền giáo đầy ý nghĩa của mình.

Cha không ngừng dâng lời cầu nguyện, đặc biệt dành lời cầu nguyện cho những người dân Việt Nam mà ông đã yêu thương và chăm sóc. Cha viết trong một lá thư gửi Đức Mẹ: "Lạy Mẹ dấu yêu, khi đầu con rơi xuống dưới đầu gươm của lý hình, xin nhận lấy tôi tớ nhỏ bé như trái nho chín được hái, như bông hồng nở rộ, được ngắt về dâng kính Mẹ."

Giờ Phút Cuối Cùng – Sự Can Đảm Của Một Tử Đạo

Ngày 02-02-1861, cha Vénard mặc chiếc áo lông cừu trắng mà ông đã may sẵn cho ngày trọng đại này. Trên đường ra pháp trường Ô Cầu Giấy, ông không ngừng cất lên những bài thánh ca và lời cầu nguyện. Khi đến nơi hành quyết, ông đứng trên chiếc chiếu đã trải sẵn, mắt hướng lên trời với sự bình an khó tả.

Lý hình yêu cầu ông đạp lên thánh giá để được tha mạng, nhưng cha Vénard đã dứt khoát từ chối, kiên định với niềm tin của mình. Trong giây phút đó, ông đã trở thành biểu tượng của lòng can đảm, của tình yêu thương và sự hy sinh.

Khi bị chém đầu, gương mặt ông vẫn còn ánh lên nét thanh thản, và người dân xung quanh cảm nhận được một nỗi buồn pha lẫn lòng ngưỡng mộ sâu sắc dành cho người tử đạo can trường này.

Hành Trình Được Suy Tôn Và Lòng Ngưỡng Mộ Bất Diệt

Sau khi qua đời, thi hài của cha Vénard Ven được các giáo dân an táng trang trọng, y phục và những vật dụng của ông được giữ gìn như những báu vật thiêng liêng. Năm 1865, Đức Piô X suy tôn cha lên bậc chân phước, và đến năm 1988, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã chính thức phong thánh cho vị tử đạo trẻ tuổi.

Cha Vénard đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều vị thánh khác. Thánh nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu từng thổ lộ rằng, tư tưởng và trái tim của bà giống như cha Vénard, và rằng cha Vénard chính là tấm gương sáng về sự can đảm, đức tin và tình yêu mãnh liệt dành cho Thiên Chúa.

Di Sản Của Một Vị Thánh Tử Đạo

Cha Gioan Théophane Vénard Ven, vị thánh trẻ tử đạo với nụ cười bất tận, không chỉ là một tấm gương cho những người Kitô hữu mà còn là biểu tượng của tình yêu, hy vọng và sự kiên định. Di sản của ông còn mãi, không chỉ trong lòng người dân Việt Nam mà còn trong lòng những người ngưỡng mộ ông trên toàn thế giới.

Mới hơn Cũ hơn

Biểu mẫu liên hệ